Con trai bây giờ nói thành thạo mọi câu chữ, phát âm rất chuẩn, không ngọng tí nào, bà nội phải bảo A bù ở Pháp mà nói tiếng Việt thạo hơn cả chị Bi ở Việt Nam :)) .
Bây giờ thì bố mẹ khó có đủ thời gian để ghi lại hết những câu nói ngộ nghĩnh của con, con hiểu gần như mọi từ, chỉ thỉnh thoảng con hỏi những câu mà bố mẹ cũng khó trả lời :
Mẹ : Nào con ngủ đi, đừng kiếm cớ câu giờ nữa !
A Bù : Mẹ ơi, « câu giờ » là gì hả mẹ ?
Bố xem đá bóng : ui giời, « đóng » đi …
A bù : Mẹ ơi, bố bảo chú « đóng » gì hả mẹ ?
Mẹ : !!!
Rồi hay để ý bố mẹ nói chuyện, hôm nay con hỏi : Mẹ ơi, « hạnh phúc » là gì hả mẹ ?
Mẹ : !!!! Hạnh phúc là …là … con đấy!
Ừ, đúng là mẹ chẳng kịp suy nghĩ để trả lời con, nhưng hạnh phúc chỉ đơn giản là thế thôi con ạ.