Ở nhà với ông bà nội và anh Khôi, con đành hanh lắm. Toàn bắt nạt anh thôi. Bố phạt bao nhiêu mà vẫn không đỡ được. Dường như những thứ bố mẹ không cho con làm con đều áp đặt vào anh Khôi : « Anh Khôi không được dụi mắt! », « Đang ăn cơm cơ mà, không được hát! », « Anh Khôi ăn tập trung », …
Ông bà mang cho con một quyển sách đặc biệt, có cái máy chấm vào đâu là đọc đấy. Con thích nó lắm. Mỗi tội mội lần bật lên là tiếng to quá, bố đều phải bảo con cho bé tiếng. Thế là giờ đây mỗi lần con chơi quyển sách, con đều quay ra nhìn bố (hoặc chạy hẳn ra chỗ bố nếu bố không để ý) để nói là « Bố ơi, to quá! » và tự động cho bé tiếng đi 🙂