Con trai bố mẹ ngày càng nghịch. Ở căn hộ ở Meudon mà con cứ chạy huỳnh huỵch. Chắc hàng xóm dưới nhà nghe rõ lắm. Bố mẹ liên tục nhắc con không chạy, đi nhẹ nhàng nhưng con chỉ rón rén đi được vài bước là lại ù té chạy ngay.
Bố hỏi : « Quả lê là gì ». Con ngẫm nghĩ « Là gì nhỉ…? » – « Là poire ». Bố quên khen là con nhắc « Lê-Anh giỏi ». Đúng rồi, Lê-Anh giỏi quá.
Hỏi : « Bố tên gì? » – Đáp : « Lê Tuân » / « Mẹ tên gì? » – « Mẹ Nga » / « Con tên gì? » – « A bù ».